Liên kết website

CHỈ TẠI CON BÒ

29/12/2017

Trời lạnh căm căm mà ông Phác đứng ngồi không yên, ông mong mau đến ngày mai để ông còn đi làm một việc đại sự. Thấy vậy bà Huyên vợ ông phải ra nhắc ông:

  - Ông vào ngủ đi lấy sức mai mà đạp xe ra huyện, rét thế này ông cứ ngồi đây cũng có giải quyết gì đâu.
  Nghe thấy tiếng vợ ông Phác giật mình quay lại:
  - Tôi đang nghĩ xem mai lên huyện sẽ trình bày thế nào. Mà tôi ức lắm, có mỗi cái việc bé con con ấy mà xã xé ra to, chẳng qua bà Huệ là thông gia với ông làm trên UBND xã thôi chứ không làm gì có chuyện xử phạt tôi.
  Mấy ngày nay rồi, ông Phác không ăn không ngủ được cũng chỉ vì chuyện đàn bò nhà ông lợi dụng lúc thằng út chểnh mảng không để ý đã lao xuống ruộng nhà bà Huệ ăn hết khoảnh ruộng gần bờ đê, mà lúa chín sắp gặt được rồi nên bà Huệ xót của vừa bắt đền ông vừa báo lên xã. Mà bà ý tham lam đòi gấp đôi số tiền lúa bị thiệt hại bảo là để răn đe gì đó nên ông mới điên tiết và chỉ đồng ý đền bù đúng số lúa sắp được thu hoạch thôi.
  Thấy ông trầm tư, lo lắng bà Huyên động viên:
  - Đâu còn có đó mà ông, ở huyện họ khắc biết xử lý đúng sai thế nào mà.
  Như chạm vào dòng mạch đang nghĩ, ông Phác tuôn ra một tràng:
  - Lại còn xử phạt hành chính tôi nữa chứ về việc để động vật nuôi gây thiệt hại tài sản cho người khác. Bà thấy có vô lý không? Ba trăm nghìn tiền xử phạt tôi không tiếc nhưng còn danh dự nhà mình bà ạ. Năm nay chắc không được gia đình văn hóa rồi.
  Vừa lẩm bẩm nói với vợ ông vừa giở ra xem lại Quyết định xử phạt vi phạm  hành chính về động vật nuôi gây thiệt hại tài sản cho người khác mà ông Chủ tịch xã ký ngày hôm qua. Ông tự nhủ chuyến này phải làm cho ra ngô ra khoai, cứ tưởng dân đen chân đất mắt toét không biết gì là cứ đè ra mà xử phạt. Ông quyết định rồi, sáng mai ông sẽ ra huyện.
  Trời vừa mờ sáng ông Phác đã lò dò dậy ăn vội bát cơm vợ rang ông lên nhà pha ấm chè uống rồi đạp xe ra huyện. Vì đi sớm nên 7 giờ ông đã có mặt tại phòng tiếp công dân. Đang ngó nghiêng xem nội quy tiếp công dân thì thấy một chị tầm tuổi trung niên bước vào:
  - Chào bác, có việc gì mà rét mướt thế này bác đến Ủy ban huyện sớm thế ạ?
  Thấy có người bước vào, ông Phác vội đứng lên:
  - Chào chị ạ, tôi có chút việc muốn đến gặp lãnh đạo huyện chị ạ.
  Như đọc được ý nghĩ của ông khách như muốn hỏi mình là ai, chị Lan vội lên tiếng:
  - Bác ngồi uống chén trà cho nóng, tôi giới thiệu với bác tôi là Nguyễn Thị Lan, Phó Chánh Thanh tra huyện, hôm nay tôi được phân công tiếp công dân. Bác cứ từ từ uống nước rồi có nội dung gì bác trình bày cho tôi nghe xem có thể giúp bác được gì ạ.
  Đón chén nước từ tay chị Lan, nhấp từng ngụm từ tốn, ông Phác bắt đầu trình bày:
  - Chị ạ, tôi tên là Hoàng Văn Phác ở thôn Đìa, xã Minh Trung. Bất đắc dĩ tôi mới phải lên đây phiền hà các chị thế này, mong chị thông cảm.
  Chị Lan nghe vậy liền cười nói:
  - Tiếp công dân và giải quyết các yêu cầu chính đáng của công dân là nhiệm vụ của chúng tôi, bác không phải ngại gì cả. Sự việc của bác là thế nào ạ?
  Thấy chị Lan thân thiện, ông Phác cũng cởi mở hơn:
  - Chả là thế này chị ạ, đàn bò nhà tôi chả may ăn mất một khoảnh ruộng nhà bà Huệ cùng thôn, tôi nhất trí đền bù nhưng bà ấy đòi cao quá lại còn báo lên xã, thế là xã xuống xử phạt tôi về hành vi để động vật nuôi gây thiệt hại tài sản cho người khác. Tôi thấy không phục vì lúa hỏng tôi đã đồng ý đền rồi cơ mà.
  Vừa nói ông Phác vừa lấy trong túi Quyết định xử phạt vi phạm hành chính của Chủ tịch xã cho chị Lan xem.
  Đón tờ Quyết định từ tay ông Phác, chị Lan hỏi:
  - Giờ bác muốn như thế nào ạ?
  Không chần chừ, ông Phác trả lời kiên quyết:
  - Tôi muốn khiếu nại Quyết định xử phạt vi phạm hành chính của ông Chủ tịch xã lên ông Chủ tịch huyện, nhưng vì ít học nên chưa biết thủ tục như thế nào, mong chị bớt chút thời gian hướng dẫn cho tôi.
  Vừa xem Quyết định, chị Lan vừa nói:
  - Khoản 1 Điều 2 Luật khiếu nại năm 2011 quy định rất rõ khiếu nại là việc công dân, cơ quan, tổ chức hoặc cán bộ, công chức đề nghị cơ quan, tổ chức, cá nhân có thẩm quyền xem xét lại quyết định hành chính, hành vi hành chính của cơ quan hành chính nhà nước, của người có thẩm quyền trong cơ quan hành chính nhà nước hoặc quyết định kỷ luật cán bộ, công chức khi có căn cứ cho rằng quyết định hoặc hành vi đó là trái pháp luật, xâm phạm quyền, lợi ích hợp pháp của mình. Nếu bác thấy Quyết định xử phạt bác là không đúng thì bác có quyền khiếu nại ạ.
  Nghe chị Lan nói ông Phác càng quyết tâm:
  - Đúng thế chị ạ, tôi thấy nó không đúng tí nào. Tôi phải khiếu nại để bảo vệ quyền lợi của tôi chị ạ. Nhưng bắt đầu như thế nào chị cho tôi biết với.
Để hướng dẫn ông Phác, chị Lan lấy quyển sách để trên bàn, đọc chậm rãi cho ông Phác nghe:
- Khoản 1 Điều 7 Luật khiếu nại năm 2011 quy định về trình tự khiếu nại như sau: Khi có căn cứ cho rằng quyết định hành chính, hành vi hành chính là trái pháp luật, xâm phạm trực tiếp đến quyền, lợi ích hợp pháp của mình thì người khiếu nại khiếu nại lần đầu đến người đã ra quyết định hành chính hoặc cơ quan có người có hành vi hành chính hoặc khởi kiện vụ án hành chính tại Tòa án theo quy định của Luật tố tụng hành chính. Theo quy định trên bác phải làm đơn đến ông Chủ tịch xã Minh Trung để được giải quyết lần đầu hoặc khởi kiện ra tòa bác ạ.
Thấy chị Lan bảo đến ông Chủ tịch xã để được giải quyết, ông Phác giãy nảy:
- Tôi không ra tòa đâu, phức tạp lắm, mà việc đâu có nghiêm trọng đến thế đâu. Còn đến ông Chủ tịch để giải quyết thì được gì hả chị. Chính ông ấy là người ra quyết định xử phạt tôi còn gì ?
Biết công dân chưa hiểu hết về quy định, chị Lan ôn tồn giải thích:
- Phải theo trình tự pháp luật quy định bác ạ, để đảm bảo việc giải quyết từ cơ sở không bị vượt cấp, chồng chéo.
Như không đồng tình với giải thích của chị Lan, ông Phác hỏi lại:
- Thế bây giờ tôi làm đơn khiếu nại đến ông Chủ tịch xã mà ông ấy vẫn giữ quan điểm là ông ấy xử phạt đúng thì tôi phải chấp nhận à?
Chị Lan mỉm cười giải thích tiếp:
- Không bác ạ, Luật khiếu nại năm 2011 quy định như sau: Trường hợp người khiếu nại không đồng ý với quyết định giải quyết lần đầu hoặc quá thời hạn quy định mà khiếu nại không được giải quyết thì có quyền khiếu nại lần hai đến Thủ trưởng cấp trên trực tiếp của người có thẩm quyền giải quyết khiếu nại lần đầu hoặc khởi kiện vụ án hành chính tại Tòa án theo quy định của Luật tố tụng hành chính. Nếu không đồng ý với kết quả giải quyết khiếu nại của Chủ tịch xã, bác có thể làm đơn khiếu nại lần hai đến Chủ tịch huyện hoặc khởi kiện ra tòa bác ạ.
Ông Phác vẫn còn lăn tăn:
- Thế nhỡ tôi vẫn không đồng ý với kết quả giải quyết khiếu nại của Chủ tịch huyện thì sao?
Thấy ông Phác vẫn còn thắc mắc, chị Lan kiên trì giải thích:
- Trường hợp bác không đồng ý với quyết định giải quyết khiếu nại lần hai hoặc hết thời hạn quy định mà khiếu nại không được giải quyết thì bác có quyền khởi kiện vụ án hành chính tại Tòa án theo quy định của Luật tố tụng hành chính bác ạ.
Ông Phác vẫn cố tình:
- Nhưng tôi không muốn khởi kiện ra tòa thì sao?
Lúc này chị Lan thấy cần phải kết thúc câu chuyện nên nói chắc nịch:
- Luật khiếu nại quy định như vậy, tôi đã hướng dẫn đầy đủ cho bác, nếu bác không muốn khởi kiện thì tự bác tước đi quyền của bác, còn quyết định giải quyết khiếu nại lần hai bác vẫn phải chấp hành.
Thấy hành trình khá gian nan, ông Phác giãi bày:
- Thú thật với chị tôi không muốn để xảy ra cơ sự này đâu, vừa mất thời gian vừa đau đầu, cũng chỉ tại con bò mà ra nông nỗi này, mà bà Huệ cũng quá đáng lắm, tôi đã đền bù rồi thì thôi còn đề nghị xử phạt nữa, còn đâu là tình làng nghĩa xóm bao năm….
Chị Lan nhấn mạnh để ông Phác hiểu:
- Tôi đã hướng dẫn đầy đủ các quy định của pháp luật về khiếu nại cho bác rồi, còn làm theo hay không do bác tự quyết định, việc này không ai có thể làm thay bác được vì người cho rằng bị xâm hại quyền lợi là bác.
Thấy mọi vấn đề mình muốn hỏi đã tương đối rõ ràng, trước khi chào chị Lan về, ông Phác nói:
- Xin lỗi vì đã làm mất thời gian của chị, tôi đã nắm được các quy định của pháp luật rồi, về nhà tôi sẽ suy nghĩ thêm có nên khiếu nại Quyết định xử phạt vi phạm hành chính của ông Chủ tịch xã hay không, chào chị tôi về.
Tiễn ông Phác ra cửa, chị Lan quay lại vừa dọn đống tài liệu vừa thầm nghĩ, mỗi công dân nếu được trang bị đầy đủ kiến thức pháp luật sẽ tránh được những kiện cáo, khiếu kiện không cần thiết, như vậy cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn biết bao./.
 
 
 
 
 
 
Các tin đã đưa ngày: